Tôi đã thức dậy từ giữa đêm, men theo những lối núi hun hút chỉ còn lại tiếng gió và hơi thở. Không phải để chinh phục, mà để chờ một khoảnh khắc mong manh – khi mây vẫn còn vờn dưới chân, đèn thành phố chưa tắt, và ánh trời vừa đủ xanh để vẽ nên một bài thơ bằng ánh sáng. Từ điểm nhìn này, Nha Trang không còn là đô thị biển náo nhiệt quen thuộc. Nó trở nên mơ hồ như một giấc mộng, nơi núi và mây đan vào nhau, ánh đèn rọi lên sương, và mọi thứ như ngưng đọng trong một hơi thở sâu, lặng. Một sợi đèn vàng uốn lượn như chỉ dẫn lối về, mây trắng phủ nhẹ như tấm chăn sớm mai, và thành phố phía xa – sáng như một ẩn dụ cho khát vọng, cho sự sống. Bức ảnh này không ghi lại khoảnh khắc một mình, mà là cả cuộc hẹn giữa tôi và đất trời. Một lời nhắc rằng, đôi khi, để thấy thành phố thật đẹp, ta phải lùi xa – thật xa – và ngước nhìn nó từ trong sương.
- Chụp bằng: Leica SL1
- Năm sáng tác: 2023
- Địa điểm: Suối Ngổ
- Kích thước: 60cm x 80cm
📞 Số điện thoại: 098 3354054
📸 Nhiếp ảnh gia: Gin Patin
🌐 Facebook: https://www.facebook.com/gin.patin.2024